Rate this post

Trên thế gian này, ngọn đèn nào không có thời điểm tắt, có lẽ chỉ là việc xảy ra sớm hay muộn. Ngay cả bản sắc sáng ngời của mặt trời cũng cần phải lặn xuống trong chờ đợi ngày mới đến. Nhưng trong Ngọn Đèn Không Tắt, đã có một câu chuyện vượt qua mọi định luật tự nhiên như vậy!

Giới thiệu về Ngọn Đèn Không Tắt

Ngọn Đèn Không Tắt

Thực tế thường như vậy, và trong những tình yêu của con người cũng không nằm ngoài quy luật ấy. Chẳng có chuyện gì hiếm có khi không thể xảy ra.

Ánh sáng trong tâm hồn của Nguyễn Ngọc Tư trong Ngọn Đèn Không Tắt không bao giờ rực rỡ, lấp lánh, mà vẫn giữ nguyên văn phong riêng của bà tác giả, mỗi tia sáng phát ra đều mang trong nó những tâm trạng buồn.

Khi đọc tác phẩm Ngọn Đèn Không Tắt của Nguyễn Ngọc Tư, người đọc không thể không yêu thêm mảnh đất quê hương miền Nam Bộ. 

Tình yêu này không chỉ bắt nguồn từ những đồng bào nơi đây canh tác mùa màng để đem lúa cho cuộc sống tốt đẹp, không chỉ vì những cây cối xanh tươi mọc quanh năm. 

Điều đó xuất phát từ tình người, tình cảm mặn mòi hơn bất cứ giọt nước biển nào bạn từng cảm nhận. 

Nơi đây không phải là nơi thấp thoáng, xa cách. Khi xa xứ, lòng người ta thường cảm thấy nhớ nhung, nhưng không sợ bị lạc đường, không có cánh cửa nào khóa kín. Vùng đất này luôn sẵn lòng mở cửa đón chào bạn, như người thân thương.

Ngọn Đèn Không Tắt có đáng đọc?

Ngọn Đèn Không Tắt

Những con người trong Ngọn Đèn Không Tắt mang trong mình hào sảng đáng tự hào. Chẳng hạn như chú Tư, người lội sình sông bắt cá, hoặc cô Bảy, người mê mải chái bếp, thổi lửa cho đủng đỉnh. 

Buổi trời qua loay hoay để chuẩn bị một bữa cơm ngon cho những người đến thăm. Không có gì thể hiện lòng tự hào của họ, cái tinh thần hào sảng đang nhen nhóm trong từng hành động, từng công việc.

Nhìn vào màn đêm, ngọn đèn trong tâm tưởng chắc chắn là ngọn đèn không bao giờ tắt. Ánh sáng ấy đã thấm vào mỗi hơi thở, mỗi chút thịt da, truyền từ đời này sang đời khác. 

Có thể thấy trong ông lão hai Tương, người đại diện cho đồng đội, trong ngày kỷ niệm cuộc khởi nghĩa. Ông ấy kể về những chiến công và những người đã ra đi. 

Có lẽ ông không phải là ngọn đèn không tắt trong cuộc chiến, nhưng ánh sáng ấy đã lan tỏa vào tâm hồn mọi người, từ ông, đồng đội, cho tới những ai nghe câu chuyện. 

Khi ông ra đi, còn nhỏ Tươi, người cháu, sẽ tiếp tục câu chuyện, như một tia sáng không tắt, truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, sống động như những ngọn đèn đang tỏa sáng trong cuộc chiến đẫm máu.

Xem thêm: Chọn Nghề Theo Tính Cách

Xem thêm: Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh

Nhưng cũng có những lúc, hào sảng không đủ để làm dịu bớt nỗi đau lòng. Cuộc sống khiến con người phải đối mặt với nhiều cảm xúc, và nước mắt thường theo nhiều dòng chảy khác nhau. 

Nếu nước mắt rơi vì cay xè vị ớt, hành tây… thì chúng chỉ là những giọt nước lã thường thấy. Nhưng nước mắt rơi vì những tâm tư thấm vào trái tim, đọng trong lòng, đó mới thật sự là những giọt nước mắt của tình cảm chân thành. 

Lời thơ của Xuân Diệu hỏi “Ai đem con sáo sang sông?” nhưng không nhận được câu trả lời. Còn tình yêu thì cũng có thể dẫn đến những quyết định phi lý, như câu chuyện về Phi – người đã bỏ học, bỏ qua tương lai để chăm sóc gia đình và người yêu. 

Đôi khi, cuộc sống khiến con người phải chấp nhận những quyết định không theo logic, và nói vậy không hề sai.

Cuộc sống không thể chỉ có niềm vui, cũng không thể chỉ có nỗi đau. Trong mỗi nỗi đau cũng chứa đựng niềm tin, hy vọng, và trong mỗi niềm vui cũng ẩn chứa những thử thách. Ngọn đèn trong tâm hồn con người sẽ mãi tỏa sáng, dẫu cho nước mắt có chảy đầy.

TẢI SÁCH PHIÊN BẢN PDF TẠI ĐÂY: Ngọn Đèn Không Tắt

Đón đọc thêm nhiều sách hay tại SACHVUI bạn nhé!