Rate this post

“Hạnh phúc là ý thức về một trạng thái thỏa mãn lâu dài và bền vững trong một cuộc đời có ý nghĩa hình thành trên sự thật.”

Chúng ta thường hay chúc nhau hạnh phúc trong các tiệc kết hôn, ngày sinh nhật, hoặc khi ta tạm biệt một ai đó trong quãng thời gian tương đối dài. Nhưng bạn có chắc bạn hiểu rõ hạnh phúc là gì chứ?

Chỉ vì vụ hạnh phúc này mà nhà tôi xảy ra thế chiến thứ hai. Người yêu tôi cho rằng: “Hạnh phúc là thỏa mãn hết tất cả các lỗ trên cơ thể.” Còn tôi cho rằng như thế vẫn chưa đủ. Đó chỉ là hạnh phúc nhất thời. Chúng ta cần một cái gì đó phải dài hạn hơn nữa. Điều tôi muốn là niềm hạnh phúc đó phải được kéo dài chứ không phải chỉ trong chốc lát

Xem thêm: Review Xin lỗi, Em chỉ là con đĩ

Di Tìm Hạnh Phúc Review Đi Tìm Hạnh Phúc

Vậy làm sao để hạnh phúc được kéo dài?

Có đôi khi chúng ta phải hi sinh những hạnh phúc ngắn hạn để có được hạnh phúc dài hơn. Thành công thì luôn phải trả giá bằng cả một quá trình cố gắng và nỗ lực mà. Ví dụ như có hai nhạc công nghiệp dư, cả hai đều cùng đam mê âm nhạc, một người thì bằng lòng với việc mãi chỉ chơi nghiệp dư, còn một người thì chấp nhận gian nan vất vả để nâng cao bản thân mình lên, theo đuổi đam mê và chơi chuyên nghiệp.

Có thể bạn quan tâm: [Review Sách] Hai Số Phận – Jeffrey Archer – Đừng Bao Giờ Đầu Hàng Số Phận – YBOX

Vậy rõ ràng, người theo đuổi nỗ lực để có được thành công thì hạnh phúc cùng sự thỏa mãn sẽ lâu dài hơn. Còn chàng trai chơi nhạc nghiệp dư sẽ mãi chỉ thỏa mãn một lúc ngắn ngủi khi tận hưởng cảm giác chơi nhạc ngắn hạn mà thôi.

Nhưng loài người là tham lam mà. Thỏa mãn được nhu cầu này, ta sẽ lại đòi hỏi bản thân mình cao hơn và muốn đạt được hay có được thứ khác tốt hơn. Sau đó ta lại tiếp tục sầu não vì chưa có được thứ ta muốn. Như vậy thì mãi mãi cảm thấy không hạnh phúc đó thôi. Điều đó không sai. Giống như hồi mới tốt nghiệp ra trường, tôi đã nghĩ bao giờ lương mình mới được 10 triệu. Và chỉ cần được 10 triệu thôi là mình thành công lắm rồi. Đủ rồi, thỏa mãn rồi.

Nhưng không, bây giờ dù có được 20 triệu hay 30 triệu, tôi vẫn thấy con số đó chẳng giải quyết vấn đề gì cả. Nhưng thật sự không phải vậy đâu. Ta không nên lấy vật chất làm thước đo cho sự hạnh phúc. Đối với tôi, thứ có thể mang ra làm thước đo cho hạnh phúc là việc ta thấu hiểu bản thân mình đến đâu và làm thỏa mãn bản thân mình được bao nhiêu. Quá trình tìm ra con đường để thấu hiểu nội tại bản chất con người không dễ nhé.

Có những người cả đời không tìm ra nổi điều mình thực sự mong muốn và đam mê là gì. Quá trình nhận ra đam mê, cố gắng phấn đấu khắc khổ để thỏa mãn đam mê của chính nội tâm chúng ta, chắc chắn là một quá trình hạnh phúc.

Đọc sách: Không Gia Đình

Và còn một điều nữa. Hạnh phúc là nội tại. Tự bản thân mỗi người đều có thể hạnh phúc. Chúng ta có hạnh phúc hay không, chính do cách ta nhìn thế giới: tiêu cực hay lạc quan. Và điều này có thể rèn luyện được. Chính ta quyết định ta có hạnh phúc hay không chứ không phải là hoàn cảnh xung quanh, môi trường xung quanh hay bất cứ ai tác động vào ta cả.

Bạn phải muốn được hạnh phúc đi đã. Sau đó thông qua quá trình tìm hiểu chính bản thân mình để hiểu rằng hạnh phúc đối với chính bạn là gì. Sau đó bắt đầu đi trên con đường làm thỏa mãn bản thân. Nhớ là thỏa mãn chính mình, chứ không phải vì bất kỳ ai khác nhé.

Nói thì nói vậy thôi, chứ chỉ cần 15.12 có kết quả và tôi thi đỗ thôi. Thì đó chính là hạnh phúc của tôi rồi.

Tác giả: Trang Đào