Rate this post

Tư Phàm là một tác phẩm của Công Tử Hoan Hỉ, sau cuốn sách Diễm Quỷ. Tác phẩm này dễ đọc và tiếp cận, nhưng cái kết của nó lại có phần không được đẹp như nhiều bộ truyện khác, có lẽ chỉ kém Diễm Quỷ 1 chút mà thôi.

Giới thiệu về Tư Phàm

Tư Phàm

Tư Phàm mở đầu với nhân vật chính – Văn Thư – anh ta là một phàm nhân. Năm nọ, khi Văn Thư sống ở trần gian, ngôi làng của anh ta gặp hoạ, từ đây Lão Thiên Quân đã cứu Văn Thư và đưa lên thiên cung làm thiên nô, sống trường sinh bất lão.

Nhưng thực chất, trường sinh bất lão cũng chỉ là sống mãi mãi bị ràng buộc trong bốn bức tường thiên cung, trải qua tháng năm u buồn.

Một cái nhìn, một cái ôm trong đêm, đã làm cho Văn Thư trải nghiệm điều ấm áp chưa từng có và rơi vào tương tư chìm nổi hàng ngàn năm. Lẽ ra điều đó không nên có, không nên có gì cả.

Ánh mắt kia rơi xuống vạt áo tím mênh mang sương khói, hay là khoảnh khắc trong đêm tối năm đó, sợi tơ hồng không dám buộc, trái tim không nên trao, không nên có gì cả. Giao cho hắn một tình si chỉ để đổi lấy đau khổ.

Người đó là thần tiên cao cao tại thượng, là chủ nhân Thiên Sùng cung, là người hai vị Thái tử thiên tộc phải kính gọi là tiểu thúc, là kẻ mà ngay cả Thiên Đế cũng phải kính trọng một phần. Hắn tên là Úc Dương.

Một người mắt cao quá đầu, một kẻ như sâu bọ dưới đất, nhìn nhiều hơn một cái cũng sợ bẩn mắt tiên nhân. Liệu có thể phát sinh chuyện gì? Liệu có thể phát sinh chuyện gì ngoài một mối quan hệ chủ tớ?

Xem thêm: Thay Chị Gả Đại Gia

Xem thêm: Con Đường Hồi Giáo

Văn Thư chẳng bao giờ gọi hắn bằng một danh xưng khác ngoài “Chủ tử”, hắn chẳng bao giờ kêu y bằng bất kỳ cách gọi nào khác ngoài “Phàm nhân.”

Chỉ có một lần duy nhất, Văn Thư can đảm buộc sợi tơ hồng kia vào ngón út người anh ta yêu. Lúc đó, anh ta đã hết hơi thở của một đời mình. Hoảng hốt, lại hi vọng, dù không nên hy vọng gì cả, nhưng anh ta vẫn rơi vào hy vọng sai lầm.

Cuối cùng trong Tư Phàm, mảnh chân tâm đó chỉ trở thành trò cười cho người dẫm nát. Hắn chỉ coi tên phàm nhân kia là một món đồ chơi mà thôi.

Văn Thư nhảy xuống Kiếp Luân Hồi là kết cục không thể tránh. Giữa hắn và y lúc đó, không còn lối thoát nào khác nữa. 

Mà cũng không cần chờ đến bước đường cùng, ngay từ lúc bắt đầu câu chuyện, hai người đã bị đẩy vào vị trí trăm chỗ lệch kê sao cho bằng, không thể có con đường nào khác. Lẽ ra nên dừng lại đi.

Từ đầu đến cuối truyện Tư Phàm, đọc từng đoạn đều sẽ khiến bạn đau nhói. Ai đã từng trải qua một mối tình đơn phương câm lặng, mới hiểu được từ “không xứng” đau lòng như thế nào.

Những nhận xét về truyện Tư Phàm

Tư Phàm

Cái kết của Văn Thư trong Tư Phàm thực sự không hề tốt đẹp một chút nào, nhưng có lẽ đó chính là lối thoát duy nhất cho Văn Thư. 

Bởi dù sau này Úc Dương có thay đổi tính cách, trở nên dịu dàng hơn, ít kiêu ngạo hơn và coi trọng người khác hơn, Văn Thư vẫn mãi ở một vị trí thấp hơn, không bao giờ ngang hàng.

Yêu, có lẽ nên làm cho con người ta tốt đẹp hơn, chứ không phải biến họ thành những kẻ đớn đau và yếu đuối.

Có lẽ bạn sẽ cảm thấy Văn Thư đáng thương, Úc Dương đáng giận, nhưng cũng sẽ không đồng tình với bất kỳ ai trong số họ.

Mặc dù Tư Phàm có lời văn đẹp đến nao lòng, luôn chìm trong biển sương thanh thoát, nó vẫn có cái kết đỡ hơn so với “Diễm quỷ”.

>>> TẢI SÁCH PHIÊN BẢN PDF TẠI ĐÂY: Tư Phàm <<<

Đón đọc thêm nhiều sách hay tại SACHVUI bạn nhé!